Xin chào mọi người! Hôm nay tôi muốn chia sẻ cảm xúc của tôi về một cuốn sách rất hay. Đó là cuốn "Nếu biết trăm năm là hữu hạn" của tác giả Phạm Lữ Ân.
Cơ duyên của tôi đến với cuốn sách này thật sự rất ngẫu nhiên. Ấy là khi tôi đang trong quá trình ôn luyện để tham gia cuộc thi "Văn hay chữ tốt" . Tôi vô tình đọc được một đoạn trích nhỏ trong đề bài mà tôi làm. Chỉ một đoạn trích nhỏ thôi nhưng lại chan chứa cảm xúc, những cảm xúc không rõ tên. Những xúc cảm ấy khiến tôi đem lòng yêu cuốn sách này và đã tìm đến đọc nó.
Bút danh Phạm Lữ Ân là bút danh chung của 2 tác giả đồng thời là một cặp vợ chồng được rất nhiều bạn đọc trẻ yêu mến: Đặng Nguyễn Đông Vy và Phạm Công Luận.
"Nếu biết trăm năm là hữu hạn" là ấn phẩm giữ vị trí best-seller trên nhiều bảng xếp hạng trong nước trong những năm vừa qua. Với kiểu dáng đơn giản, hình ảnh dịu dàng, màu sắc bắt mắt, cuốn sách khiến người ta có cảm giác ngọt ngào, bình yên khi nhìn ngắm nó.
Cuốn sách là tổng hợp những câu chuyện ngắn mà tác giả đã từng chứng kiến, và những cảm xúc của tác giả về con người, về cuộc đời, về nhân thế. Cuốn sách đưa bạn đọc đến nhiều cung bậc cảm xúc, những không gian tưởng chừng như không thể quay về, vừa hoài niệm, vừa sâu sắc, vừa giản dị, chân thành... Nhờ kết hợp giữa cái nhìn trong trẻo, tinh tế, sắc sảo với sự từng trải, thương yêu và khoan dung, những bài viết của tác giả được những kiến giải đầy thú vị và sâu sắc về cuộc đời, không chỉ cho giới trẻ mà cho bất cứ ai, ở bất kỳ lứa tuổi nào. Khi đọc cuốn sách này, có thể đôi tay bạn sẽ dừng lại đôi chút, để đọc thật chậm, thật kĩ, cứ sợ rằng mình sẽ lỡ mất những điều thú vị ấy. Khi đọc nó, lúc nào đó, bạn sẽ thấy hình bóng mình trong những câu chuyện, và từng câu, từng chữ mà tác giả mang đến như giải đáp hết những suy tư trong lòng bạn.Và cứ thế, cuốn sách cứ thế cuốn ta đi một cách nhẹ nhàng và sâu lắng...
Có thể nói, "Nếu biết trăm năm là hữu hạn" là cuốn sách dành cho những người đang mất phương hướng trong cuộc sống, như một cánh tay níu lấy ta trong lúc tuyệt vọng. Gập lại trang sách cuối cùng, chắc hẳn những cảm xúc sẽ còn đọng lại trong tâm hồn bạn, là những cảm xúc không thể nói nên lời, mà chưa chắc ngôn từ nào có thể diễn tả hết. Có thể bạn sẽ mỉm cười, hít thật sâu để cảm nhận những sự bình yên lan tỏa trong từng tế bào. Và có thể, bạn sẽ khóc...
"Nếu biết trăm năm là hữu hạn, cớ gì ta không sống thật sâu..."
CỎ MAY
các bạn có thể tham khảo tại ĐÂY
Giản dị quá bạn ơi :) cỏ may ư ư
Trả lờiXóaBạn ơi mình xin bạn review cuốn "Tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu" đi mình cần có ý kiến xem có nên mua hay không.
Trả lờiXóacách làm văn của bạn mình cảm nhận được :)))
Trả lờiXóa